Monday, July 22, 2019

Con gái ơi, nếu lấy nhầm chồng, hãy về với mẹ!


Con gái của mẹ mới hôm nào còn nhỏ bé bên mẹ, ngày mai thôi sẽ là dâu con nhà người khác. Con gái hôm qua còn líu lo bên mẹ giờ đã thành cô dâu, rồi sẽ là người mẹ, người phụ nữ trong gia đình. Mẹ biết, con gái sẽ làm được, vì con thông minh, và sống tình cảm lắm.
Nhưng vì cũng là phụ nữ, mẹ thật sự muốn con hiểu điều này: đừng mang trên mình những tư tưởng nhọc nhằn của người vợ người mẹ từ ngàn xưa. Con đừng ép mình vào những khuôn khổ mà người khác đặt ra cho con. Chuẩn mực gì thì cũng do nhiều người đặt ra mới có, và con sống không phải để làm hài lòng tất cả mọi người.
Vì thế, con không cần phải cố để trở thành một người vợ chuẩn mực mà ai muốn. Con phải cứ sống là chính con, đúng với bản ngã và tâm hồn con bao năm mẹ nuôi dưỡng. Đừng vì ai mà đổi thay, cũng đừng vì ai mà hy sinh chính mình. Bởi mẹ tốn bao năm yêu thương và chở che không phải để con trở thành một người con chưa từng muốn. Câu chúc mẹ muốn con giữ đến cuối đời chính là đừng bao giờ đánh mất bản thân khi lấy chồng.
Bởi chuyện khó khăn và đau khổ nhất trên đời này là hy sinh vì người khác. Và nếu một người yêu thương con chân thành, nghĩ cho con trước sau chắc chắn sẽ không để con hy sinh vì họ. Còn bản thân con hy sinh cho ai thế nào, họ chưa chắc đã biết, có khi còn phũ phàng đối đãi với con. Tồi tệ hơn chính là khi con chấp nhận hy sinh vì người khác cũng là lúc con không còn là chính mình. Đó mới là bất hạnh lớn nhất đời phụ nữ.
Con gái ơi, cuộc sống này không dài đâu. Con hãy làm điều con muốn, đừng chỉ làm điều người khác muốn. Vì nếu không là con hy sinh vì họ, thì họ cũng sẽ có cách tìm được điều họ muốn. Cuộc đời này chính là vậy, không ai vì thiếu ai mà chẳng sống nổi. Và con phải biết sống cho mình đầu tiên.
Bởi nếu con không thể là chính mình, con sẽ chỉ có một cuộc sống tạm bợ và chết mòn theo tháng năm. Đến lúc đó, con mới chua chát nhận ra rằng sẽ không ai ở cạnh con cả đời, ngoài chính con. Vì thế, con phải yêu thương mình trước, quý trọng chính mình đầu tiên con nhé!
Và con gái của mẹ ơi, hôn nhân sẽ không thể là một hành trình chỉ có niềm vui và nụ cười. Hôn nhân cũng như cuộc sống, cũng có buồn có vui, có khóc có cười, có êm ả có thăng trầm, và có hạnh phúc lẫn đớn đau. Ai cũng có thể khuyên con khi đã làm vợ làm mẹ thì nhịn một chút, chịu thiệt một chút thì gia đình mới yên vui. Nhưng thật lòng mẹ chỉ muốn con phải dũng cảm và kiên cường. Mẹ sinh ra con, yêu thương con không phải để con sống nửa cuộc đời còn lại nhiều tủi hổ và cam chịu. Mẹ muốn con dám can đảm sống cho mình, lên tiếng để bảo vệ cuộc sống của mình. Con phải sống để tận hưởng, chứ không phải là tồn tại để tạm bợ từng ngày.

Cuộc đời này, mỗi điều xảy đến đều là kết quả của những gì ta đã chọn. Con chọn đúng thì thật tốt. Con chọn sai thì con phải chọn lại. Không có sự sai lầm nào không thể cứu vãn, nếu con muốn và dám đấu tranh vì chính mình. Ngay cả khi đó là một cuộc hôn nhân con lỡ bước vào, một người chồng con lỡ chọn sai, cũng nhất định phải làm lại, chọn lại.
Thật sự, hôn nhân sẽ có khi chẳng thiêng liêng bền chặt như người ta nói. Bởi chuyện gì cũng có thể xảy ra, bởi lòng người mình chẳng ngờ hết. Đó là sự thật và mẹ muốn con biết để đừng ảo tưởng hay kỳ vọng quá nhiều. Một người phụ nữ sáng suốt trong hôn nhân không phải là người tô hồng mọi thứ bằng ánh nhìn tích cực của người ngoài, mà là biết bình thản lựa chọn những gì tốt cho bản thân. Mẹ muốn con hiểu những gì con lựa chọn đều phải khiến con hạnh phúc.
Hãy nhớ, đừng cố chắp nối những gì đã vỡ nát, đừng giữ chân người đã muốn rời bỏ con. Phụ nữ đời này đều có thể tự hào để nói rằng họ đã dám hy sinh và bao dung. Nhưng ngoài những lời ngợi khen thán phục của người khác thì chua chát đắng cay đều là họ nhận. Hy sinh với phụ nữ thật đáng ngưỡng mộ nhưng không bao giờ là điều phụ nữ nên làm. Chúng ta có thể chọn đi một con đường đẹp đẽ hơn cho chính mình, cớ gì phải là lối mòn đầy gai nhọn của bao người?
Và con ơi, đừng đánh đồng sự hy sinh cao cả với một thỏa hiệp đầy thất bại và khổ đau. Mọi sự thỏa hiệp đều phải ngang bằng với hạnh phúc mà con mong muốn. Bởi thỏa hiệp để cam chịu sẽ chỉ là bất hạnh tự con gánh.
Điều cuối cùng mẹ muốn nói, là con dù đi đâu vẫn sẽ luôn là con gái của mẹ, suốt đời vẫn như thế. Mẹ vẫn yêu con, vì con, hạnh phúc và cả đau buồn cùng con. Vì thế nếu một mai bão tố có làm con sợ, mưa gió có khiến con ướt lòng, hãy về bên mẹ. Nơi đâu cũng có thể là giông bão với con, chỉ riêng ở nhà mình, ở trong lòng mẹ con mãi được bình yên…

Saturday, June 1, 2019

đàn bà, hơn thua nhau ở tấm chồng


Thằng bạn lấy vợ, hai người thuê chung cư ở riêng .
Thời gian đầu nó còn năng mời bạn bè tới nhà chơi ( chủ yếu là nhậu nhẹt, chè chén..) 😚
Cứ vài ngày một lần, rồi thưa dần, tới bây giờ thì cả tháng nó không gọi thằng nào vào nhà nữa. 😡
Hôm nay lôi nó ra quán, có thằng khoác vai-phà vào mặt nó hơi thở nồng nặc mùi mắm tôm rồi hỏi gay gắt :
- quên anh em rồi à??
- đâu có !- nó cười cười 🤒
- sao lâu không thấy gọi bọn tao tới nhà nhậu?? 🤔
- chúng mày biết không? - nó trầm giọng:
Tao không nhớ được đã bao nhiêu lần tao nhậu say, nhưng tao biết được ai luôn là-người-dọn-dẹp-bãi-chiến-trường bày ra sau mỗi lần nhậu của tao và tụi mày.. 😔
Mấy thằng im phăng phắc nhìn nó ngạc nhiên. Nó dường như không thèm để ý, tiếp tục lẩm bẩm:
- Vợ tao chứ ai, mỗi lần chúng mày nhậu xong đứng dậy về hết, tao lên giường ngủ, cô ấy lại lúi húi dọn dẹp một mình.
Có bữa cùng bọn mày nhậu khuya rồi nằm bệt trên ghế salon, nửa đêm tỉnh giấc-thấy vợ tao một tay kéo cái chậu to đầy ắp bát đĩa , một tay cầm cái chổi di di, lau dọn bãi nôn của tao giữa nhà...
....
Nhìn từ xa, hình như tao vẫn thấy mắt cô ấy ngân ngấn nước.
Lúc đó , là một thằng đàn ông, đáng ra tao phải chạy đến ôm lấy cô ấy rồi an ủi, nhưng tao say đến việc hít thở còn khó khăn-nên chỉ có thể nằm đó, làm cái việc hèn nhát là vắt tay lên trán rồi rớt nước mắt..
Tự hứa với bản thân rằng lần sau sẽ không làm như vậy... 😔
Nó vẫn tiếp tục lẩm bẩm:
- Tao nói đến câu này, có thể chúng mày nghĩ tao sợ vợ, hay yếu đuối thế nọ thế kia. Nhưng tao nói thật, tự bản thân tao biết được là tao THƯƠNG chứ không phải SỢ..!! 🤒
- ây ! Nói gì lắm thế! hay mày say rồi? uống đi! - tôi giơ cốc bia ra mời thằng bạn, định bụng chấm dứt chủ đề này.
- Lời say mới là lời thật! mày để tao kể nốt đã !- nó gạt đi rồi vẫn lẩm bẩm, giọng trầm trầm như đọc kinh .
- hồi xưa tao còn nhỏ, mỗi lần bố tao lôi bạn bè, các chú , các bác về nhậu nhẹt. Nhìn mẹ tao dọn dẹp hàng núi bát đĩa các ông ấy bầy ra, rồi ông già tao say rượu lè nhè- chửi mắng mẹ rồi tao bằng những lí do vô cớ.
Tao rất thương mẹ, ghét bố tao mỗi lần say.
Tự hứa với bản thân rằng sau này sẽ không như thế , vậy mà tao lại đi vào vết xe đổ. Làm khổ vợ tao mỗi lần uống say.. 😔
- cho nó làm cho quen đi! Vợ mày lấy về để ở cùng chứ có phải là để thờ đâu? - một thằng nói chen vào.
- tao lấy vợ về để sống cùng, quan tâm chăm sóc lẫn nhau, chứ không phải để hầu hạ tao. 😒- nó cãi.
- vợ mày ở quê, làm lụng sương gió nó quen rồi! chứ có phải tiểu thư đài các gì đâu mà mày chiếu cố thế?- có thằng nói đểu . ☺️
- chính vì tuổi thơ cô ấy chịu thiệt thòi, nên tao là chồng , lấy về chăm sóc cô ấy là để bù đắp..😒
Tất cả im phăng phắc , chẳng ai còn tranh cãi với nó. Có thằng cười đểu, có thằng lại cúi mặt xấu hổ với bản thân.Mỗi người một suy nghĩ, ko ai o ép nhau được.
Riêng tôi thì cảm phục nó...
văng vẳng câu nói :
- "đàn bà , hơn thua nhau ở tấm chồng."

Sunday, March 31, 2019

CÁI GIÁ CỦA MỘT ĐỨA TRẺ “NGOAN”


Có thể rất nhiều bậc cha mẹ cảm thấy hoang mang, khó hiểu khi nghe được điều này, thế nhưng theo rất nhiều nghiên cứu và các cuộc khảo sát về tâm sinh lý học đường ở độ tuổi từ 6 đến 15, người ta thấy rằng đa số những đứa trẻ ngoan ngoãn tới mức làm bất kỳ điều gì cha mẹ muốn, trở thành mẫu người mà cha mẹ mong thường có xu hướng nghe theo ý kiến của người khác mà không có quan điểm hay lập trường cá nhân

Trong cuốn sách “4 món quà tặng con” tác giả Barbara Coloroso cũng đã viết rằng, bà thường nghe cha mẹ các thanh niên than phiền: “Bà nhìn con tôi xem, trước đây nó không như vậy, nó luôn là đứa trẻ ngoan, biết cư xử đúng mực, lễ phép, ăn mặc chỉnh tề. Bây giờ thì thật tệ” và bà Barbara đã trả lời rằng: “Thằng bé không hề thay đổi, từ khi còn nhỏ, nó đã mặc những gì bà bảo nó mặc, cư xử theo ý bà, nói những gì bà bảo nó nói. Nó luôn luôn nghe theo những gì người khác bảo nó làm. Bây giờ vẫn vậy, chỉ có điều bây giờ nó nghe lời bạn nó chứ không phải cha mẹ.

Người lớn chúng ta thường cho rằng có được những đứa con ngoan là điều tuyệt vời nhất trên đời, bởi vì chúng chẳng bao giờ gây ra nhiều vấn đề trầm trọng, chẳng phá phách, và cãi lời, chẳng phản bác hay bướng bỉnh. Thế nhưng cơ chế mệnh lệnh - vâng lời này rất có thể gây ra 2 chiều hướng tiêu cực trong sự hình thành nhân cách và tâm lý của 1 đứa trẻ “ngoan”

👉🏻 Thứ nhất: Chúng luôn đeo mặt nạ, che dấu đi cảm xúc thật của mình để làm hài lòng bố mẹ
Nhưng thực chất bên trong là những diễn biến tâm lý phức tạp, những bất mãn luôn luôn được kìm nén, những suy nghĩ mà chúng không bao giờ bộc lộ hoặc không dám bộc lộ; từ đó sinh ra những triệu chứng nổi cáu bất chợt, hoặc xuất hiện những cảm xúc cay đắng không nguôi vì “hư” là một hành vi chúng “không được phép thể hiện”. Rất nhiều chuyên gia cho rằng những diễn biến tâm lý ngầm này vô cùng nguy hiểm vì nó có thể gây ra triệu chứng thần kinh và những hành vi lệch chuẩn ở trẻ mà bố mẹ không thể biết. Cuối cùng chúng không tự kiểm soát được bản thân và đánh mất chính mình

👉🏻 Thứ hai: Chúng sẽ không có quan điểm hay lập trường cá nhân, và chỉ biết làm theo những gì được bảo
Vì ngay từ bé chúng đã được dạy cách vâng lời và làm theo, không được phản bác, cũng không có quyền thay đổi. Chúng không được hình thành tư duy phản biện, cũng không có thói quen tranh luận để giải quyết vấn đề, càng không có khái niệm với việc tự chịu trách nhiệm về hành vi mà chúng gây ra. Kết quả là chúng không mấy khi có tiếng nói trước đám đông hay tập thể, lập trường và quan điểm cá nhân không vững vàng, dễ bị lôi kéo và dụ dỗ, dễ bị ảnh hưởng bởi những thói hư tật xấu, dễ đánh mất bản thân mình.

👉Và rõ ràng cả 2 kết quả trên đều không phải điều mà bất cứ phụ huynh nào mong muốn. Hầu hết chúng ta, trong sâu thẳm, đều mong muốn con cái biết độc lập suy nghĩ, tự chủ trong các mối quan hệ xã hội, bạn bè, quyết đoán hoặc dũng cảm trước mọi thử thách khó khăn.

👉Vì vậy đừng kỳ vọng con luôn luôn vâng lời, mà hãy mong rằng con luôn thành thật với mọi cảm xúc, đừng bắt con trở thành người mà cha mẹ mong, hãy để con làm những gì mà con có thể làm tốt nhất. Đừng áp đặt bằng mệnh lệnh, hãy chỉ bảo bằng lý lẽ và sự kiên nhẫn

👉Thay vì cấm đoán thì hãy định hướng và đưa ra lời khuyên, hãy để cho con tự quyết rồi dạy chúng biết chịu trách nhiệm với mỗi quyết định của mình. Bạn không cần phải lấy tình yêu thương để làm công cụ kiểm soát khiến con trở nên ngoan ngoãn, mà hãy là điểm tựa để con tự tin thể hiện bản thân mình và hoàn thiện nhân cách theo một hướng tích cực nhất

“Trẻ em không phải là thú cưng để thuần dưỡng, cũng không phải chiếc máy tính được lập trình, để cho ra các phản ứng được định sẵn, dựa trên những đầu vào nhất định”

*Sưu tầm*